Hằng năm, làng mở hội tưởng niệm các vị Quốc Tổ vào ngày 12 đến 14
tháng mười (âm lịch). Lễ vật chỉ có oản quả đặt lên kiệu bát cống rước
từ chùa về đình. Hội xưa có nhiều trò chơi: ban ngày có múa rối, bắt
phỗng, bịt mắt bắt dê; buổi tối có hát tuồng, chèo. Vào ngày mồng 3 Tết,
ở Xuân Dục còn có hội húc cầu gỗ.
Làng Xuân Dục Đông, xa xưa có tên gọi Xuân Đán Trang nay thuộc xã Tân Minh, huyện Sóc Sơn, Hà Nội.
Xuân Dục là điểm tụ cư của người Việt cổ, là điểm nối giữa vùng đất tổ
Phong Châu với vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng. Đình Xuân Dục thờ Lạc
Long Quân và Âu Cơ.
Huyền thoại xưa kể rằng, vào thời Hùng
Vương, có một cánh quân của Thánh Gióng do tướng Hữu Lâm chỉ huy, một
buổi chiều giáp Tết hành quân qua Xuân Đán Trang. Vị chủ tướng thấy nơi
đây có rừng già, phong cảnh đẹp bèn cho quân dừng chân nghỉ lại. Để quân
dân cùng vui, dân làng đem cơm nắm, cà muối ra thết nghĩa quân (nay ở
Xuân Dục còn có địa danh Rừng Cơm). Các phụ lão ở đây còn kể, lúc các
chiến sĩ đi chơi xuân, thấy trẻ mục đồng túm năm tụm ba, bèn nghĩ ra trò
chơi húc cầu. Lúc đầu quả cầu được tạo bằng củ chuối lá mọc giữa rừng
có đường kính khoảng 30cm. Dụng cụ để cướp cầu là một que tre ở đầu có
móc nhọn. Sau khi que tre gãy người ta dùng sức người để đẩy. Ai khéo
dùng mẹo lừa cướp được cầu đẩy vào lồ phía bên kia là thắng cuộc. Nhưng
quả cầu làm bằng củ chuối không để được lâu, người ta nghĩ ra cách chế
quả cầu bằng gỗ lục thông (cây thông to ở rừng) đường kính khoảng 50cm
nặng 60-70kg sơn mầu đỏ.
Làng Xuân Dục
có bốn giáp chia thành hai đội (nhân dân địa phương gọi là tứ giáp
lưỡng đoàn). Mỗi đội cử 10 trai đinh khỏe mạnh. Chỉ huy mỗi đội là một
ông cai. Giáp Đông, giáp Điềm giữ lồ phía đông; giáp Đoài, giáp bắc giữ
lồ phía tây. Cuộc chơi diễn ra trên một thửa đất 5 sào trước cửa đình.
Chiều mồng 3 Tết, lễ đào lồ diễn ra hết sức trang nghiêm. Theo tục lệ ở
đây, lễ đào lồ đồng thời cũng là lễ động thổ. Từ đây, có việc cần thiết
phải ra đồng, người ta được tự do cày cuốc không còn phải kiêng cữ. Hai
lồ nằm theo hướng đông - tây. Mỗi lồ sâu 0,5m rộng 0,8m. Lồ nọ cách lồ
kia 25m. Cùng với lễ động thổ, các chức sắc còn tổ chức lễ vớt cầu từ Ao
Tiên, rửa sạch, lau khô rồi đặt lên chiếu hoa trước hậu cung đình. Lúc
ấy, trên ban thờ đã bày biện cỗ chay gồm: bánh dày, bánh rán, bánh khảo
cùng một buồng chuối lá. Tục truyền, bánh dày tượng trưng cho cơm nắm,
bánh rán tượng trưng cho cà ghém mà thuở xưa dân làng đã úy lạo quân ông
Gióng. Lễ thần xong, đêm mồng 3 Tết, ông từ cùng các phụ lão phải đèn
nhang thờ phụng và canh quả cầu suốt đêm.
Sáng mồng 4 Tết, sau
khi các quan viên hương lão tế thần xong lúc 10 giờ thì hai đội tiến ra
sân đình lễ vua. Các cầu thủ quấn khăn đầu rìu, thắt lưng đỏ xếp hàng
chờ cụ chủ tế đánh hai tiếng trống thì chắp tay lên ngực, đánh ba tiếng
trống mọi người cùng lễ vua cho đều. Sau lễ trình là cuộc đấu sức đua
tài diễn ra hết sức sôi nổi, hào hứng. Điều hành cuộc chơi là cụ chủ tế
còn người đánh trống chầu là hai ông đăng cai thay phiên nhau. Trong
tiếng trống thì thùng khoan nhặt, khán giả đủ các lứa tuổi tha hồ mà
chen chúc xô đẩy, miệng hò reo cổ vũ ầm ĩ. Trong khi đó, các cầu thủ tìm
mọi cách trườn bò, luồn lách cốt sao đẩy được quả cầu gỗ trúng lồ phía
bên kia. Mẹo chơi duy nhất là một người ôm chặt quả cầu, ba bốn người
cùng đội tập trung sức lôi phốc cả người ôm cầu chạy nhanh về lồ phía
kia. Nhưng trước sự cảnh giác của đội bạn, cánh "lừa" trên không phải
bao giờ cũng giành được thắng lợi. Cuộc đua tranh được dừng ngay khi có
bên thắng bên thua. Nhưng tới 4 giờ chiều vẫn không phân thắng bại thì
cuộc đua vẫn kết thúc. Cụ chủ tế lấy một cành lá tươi (làng gọi là cây
nêu) đánh dấu chỗ quả cầu đang đậu và lấy lễ vật trên ban thờ phân phát
cho mọi người.
Sáng
mồng 5, mọi nghi lễ lại được tiến hành như ngày mồng 4. Vào chiều ngày
5, sau khi lễ tạ và phát lộc, cụ chủ tế còn lấy buồng chuối lá từ ban
thờ thần tung mạnh ra giữa sân. Mọi người dự hội lại được dịp xô lấn,
cướp và giật. Ai cướp, bẻ được nhiều quả thì năm đó người ta tin là sẽ
gặp được nhiều may mắn.
Cũng buổi chiều ngày mồng 5, sau khi ba
quả cầu trở lại nằm dưới Ao Tiên thì cũng là lúc các trai đinh về nhà
chuẩn bị khăn áo để 3 giờ sáng hôm sau, họ đốt đuốc rước kiệu hoa trúc
về đền Sóc Sơn lấy lộc. Hoa trúc được chế từ những thanh tre dài 0,7m,
bông tua được nhuộm vàng, nhuộm đỏ. Bó hoa trúc có từ 150 đến 200 bông.
Dự lễ xong, kiệu làng Xuân Dục rước ra đến giữa sân đền Sóc. Nam thanh
nữ tú ở khắp nơi về dự hội hô nhau xô vào cướp. Và ai cũng cố cướp được
ít nhất là một bông. Người ta tin rằng, đi hội mà cướp được hoa trúc thì
năm đó bản thân gặp nhiều hạnh phúc, may mắn.
Hội húc cầu gỗ
ở Xuân Dục thể hiện ước mong từ ngàn đời của người dân chuyên trồng lúa
nước: mong mưa thuận gió hòa; quả cầu đỏ tượng trưng cho mặt trời
chuyển động từ đông sang tây. Người Xuân Dục lấy sự thắng, thua của hội
như là một sự dự báo thời tiết trong năm:
- Bên tây thua báo hiệu vụ mùa khó khăn, nước ít, sâu bệnh nhiều.
- Bên đông thua là năm đó được mùa, nước nôi đầy đủ, không sâu bệnh
- Hai bên hòa là năm đó khí hậu bình thường, dân làng tha hồ sản xuất và chăn nuôi.
Trong
những năm chống thực dân Pháp, đình Xuân Dục Đông đã bị giặc phá hủy để
chúng lấy gạch đi xây bốt Núi Đôi. Dân làng chỉ còn giữ được ba quả cầu
ở Ao Tiên. Sau năm 1954, đình Xuân Dục đã được dựng lại. Hằng năm, hội
húc cầu ở đây vẫn được tổ chức trước sân đình.
Xuân Dục, mảnh đất
lịch sử - ở đó không chỉ có "Núi chồng núi vợ đứng song đôi" mà còn có
hội húc cầu độc đáo mỗi năm Tết đến Xuân về thu hút hàng nghìn người đến
dự.
Nguồn: http://manghoidap.vn/Hoi-huc-cau-go-o-Xuan-Duc-Ha-Noi-12775.html
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét