Lễ hội cúng Bà
ở mỗi miễu một khác, tùy vào ngày vía của mỗi Bà. Những ngày sóc, vọng,
ngày Tết, ngày vía đất, các miễu Bà được mở cửa cúng một lễ nhỏ bằng
nhang, đèn, bông, bánh trái. Ngày vía mới là lễ chính. Có nơi cúng
thường niên như nhau, có nơi đáo lệ hai ba năm một lần.
Miễu Bà ở Đồng Nai,
Bà được thờ là một tập hợp các nữ thần có nguồn gốc và lý lịch khác
nhau, được thờ cúng ở miễu tùy theo tâm niệm của mỗi nơi, phổ biến là
các Bà Ngũ Hành nương nương; Liễu Hạnh công chúa; Bà Chúa Thượng ngàn;
Chúa Ngọc nương nương, Chúa Tiên nương nương; Chúa Xứ nương nương, Linh
sơn thánh mẫu; Thiên Hậu thánh mẫu; Thủy Long thần nữ, các nữ thần bổn
địa…
Lễ cúng vía Bà thường vào ban đêm (thuộc âm) do Ban quý tế
của làng đứng cúng hoặc có khi do tổ chức hội mẫu ở địa phương làm chủ
lễ. Miễu thuộc hệ dân dã nên nghi thức cúng Bà không đúng khung theo
khuôn phép điển lệ; cởi mở, sinh động hơn cúng đình. Tuy nhiên nhiều địa
phương vẫn áp dụng nghi thức cúng đình trong cúng miễu.
Lễ
vật cúng miễu đơn giản và cũng không nhiều kiêng kỵ như cúng đình. Bình
thường thì: heo quay, heo luộc, mâm xôi, đèn nhang, bánh trái, nghèo
hơn thì cúng gà, xôi, chè, heo thu gọn thành thủ vĩ, vịt quay… nói chung
là tùy tâm, tùy sức. Dân làng thành tâm dâng cúng hoa, mâm vàng bạc, đồ
trang sức… đều được miễn là lòng thành.
Việc bày trí điện thờ
hết sức đơn giản: bát nhang, bình bông, chén nước, chân đèn… Nhiều nơi
vật thờ còn có thêm: gương, lược, trâm cài, quạt và một vài món trang
sức khác của nữ giới. Những miễu độc lập thường có thêm Tả ban, Hữu ban,
Nhị vị công tử, Nhị vị công nương, cậu Chài, cậu Quới… Vì là thờ nữ
thần cho nên án thờ dù nhỏ vẫn thường được trang hoàng sặc sỡ, có lộng
che, rèm phủ.
Trước kia, rất ít miễu có cốt tượng, thường thờ đơn
giản bằng chữ Hán vẽ trên tường hay dán trong khám thờ. Gần đây phát
triển thờ cốt tượng bằng thạch cao, xi măng, gốm hoặc vẽ bằng tranh lồng
kiếng cho nên các Bà đều đồng dạng, trang phục lộng lẫy như nhau, chỉ
khác ở tên gọi. Riêng Bà Ngũ Hành là dễ nhận ra nhất với bộ cốt tượng đủ
năm bà trong năm sắc áo khác nhau: xanh, đỏ, tím, vàng, lục với quan
niệm cổ truyền rằng hành thổ màu vàng là trung tâm nên ngồi giữa.
Đêm
trước ngày vía, tiến hành lễ thay áo cho Bà như lễ mộc dục phổ biến.
Khi tiến hành lễ này, Chánh bái, Bồi tế lên nhang đèn khấn vái xin phép
Bà, rồi lui ra. Các phụ nữ “sạch mình” đã chuẩn bị sẵn nước thơm (nước
lá sả, hương nhu, bông bưởi), dùng khăn sạch nhúng nước thơm lau khắp
các tượng Bà. Khăn lau Bà xong,vắt trả nước ra thau khác, cứ như thế cho
đến khi sạch rồi thay cho Bà áo mới, áo cũ và khăn lau không được dùng
việc khác, sau phải đốt.
Dự phần vào lễ hội cúng Bà phổ biến là
Hát bóng rỗi, chặp Địa-Nàng, một loại hình nghệ thuật truyền thống phổ
biến ở Biên Hòa - Đồng Nai.
Hát
bóng rỗi, Chặp Địa-Nàng vừa mang tính nghi lễ (để cúng) vừa để giải
trí, vui chơi trong lễ hội; đó là hình thức diễn xướng tổng hợp, gồm
nhiều tiết mục liên hoàn, đồng thời cũng có thể phân chia thành các tổ
hợp tiết mục tùy chọn. Hát bóng rỗi, Địa-Nàng ở Đồng Nai thường gồm các
tiết mục: Khai tràng; Chầu mời-thỉnh tổ; Chặp Địa-Nàng; Hát bóng rỗi.
Mở
đầu cuộc hát luôn là lễ Khai tràng nhằm mục đích khai mạc cuộc hát, do
dàn nhạc bóng biểu diễn. Tiếp theo là các xấp hát Chầu mời-thỉnh tổ.
Điệu hát vận dụng cả lý, vè, nói rỗi (nói lối) nhiều khi cả làn điệu
tuồng. Sau Hát Chầu là diễn Chặp Địa-Nàng. Đây là Chặp bóng - tuồng hài
hước thường gắn với lễ cúng miễu Bà hoặc miễu Thổ Địa. Cuộc hát chỉ có
hai nhân vật là Địa và Nàng. Chặp Địa - Nàng vừa dứt, bóng múa liền tiếp
theo. Bóng múa vừa mang tính nghi lễ vừa nhằm mục đích giải trí. Các
bóng thay nhau múa bông, múa dâng mâm vàng rồi tiếp theo là các tiết mục
tạp kỹ. Các tiết mục múa trò chơi, gọi là múa tạp kỹ dài - ngắn, nhiều
ít tùy thuộc không khí cuộc vui; dân làng thưởng nhiều thì sự hào hứng
khiến các bóng múa hay, khéo, tận tình hơn và ngược lại.
Các nữ
thần được thờ tại miễu ở Đồng Nai phần lớn có nguồn gốc nữ thần biển,
đánh dấu một hồi ức gắn với chặng đường gian lao hình thành các cộng
đồng cư dânViệt ở Đồng Nai. Với một tập hợp nữ thần phức hệ như thế,
Đồng Nai như là điểm hội tụ đồng thời cũng là nơi khuếch tán các hệ tín
ngưỡng thờ nữ thần của miền Bắc, miền Trung, miền Tây, người Hoa và bổn
địa. Tục thờ cúng nữ thần cũng cho thấy, cư dân Việt ở địa phương ít
nhất cũng tìm được biểu tượng có ý nghĩa nhân bản hơn tư tưởng Nho giáo
vốn xem thường phụ nữ.
Nguồn: http://manghoidap.vn/Le-hoi-cung-ba-o-Mieu-Dong-Nai-12687.html
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét